Đức Chúa Trời khẩn thiết mong muốn nhân loại vốn lạc lối trong bóng tối do bị che khuất bởi tấm mạng tội lỗi, có thể tìm được con đường sự sống đời đời. Vì vậy, kể cả thông qua muôn vật mà Ngài đã dựng nên, Ngài đã cho thấy rõ quyền phép đời đời và bản tánh Ngài, hầu cho mọi người có thể biết được về Đức Chúa Trời.
Rôma 1:18-20 “... Vì điều chi có thể biết được về Đức Chúa Trời thì đã trình bày ra cho họ, Đức Chúa Trời đã tỏ điều đó cho họ rồi, bởi những sự trọn lành của Ngài mắt không thấy được, tức là quyền phép đời đời và bản tánh Ngài, thì từ buổi sáng thế vẫn sờ sờ như mắt xem thấy, khi người ta xem xét công việc của Ngài. Cho nên họ không thể chữa mình được.”
Các sinh vật mà Đức Chúa Trời làm ra, có tuổi thọ được định sẵn. Được cho biết rằng sau khi thành trùng thì con phù du chỉ sống khoảng một ngày thôi. Con chó sống bình quân 15 năm, còn con voi có thân hình to lớn nhất trong số động vật sống trên cạn, sống khoảng 60 năm. Rùa biển được biết đến là động vật trường thọ, có tuổi thọ khoảng 200 năm.Cùng sống trong môi trường đồng nhất là trái đất, thế mà tùy theo chủng loại động vật, lại có sự khác biệt rõ rệt về tuổi thọ như thế này, lý do ấy là gì vậy? Lý do ấy là mỗi một loài động vật được di truyền lại tuổi thọ được định sẵn từ cha mẹ chúng. Mẹ của con phù du chỉ sống không quá một ngày, nên phù du con cũng sống không quá một ngày. Tuổi thọ của voi mẹ chỉ là 60 năm thôi, nên voi con cũng không thể sống quá 60 năm. Dù nỗ lực gắng sức đến đâu đi nữa vì muốn sống lâu thì cũng không thể nào sống được trăm năm, nghìn năm, vượt qua giới hạn của sự sống mà được di truyền từ cha mẹ.
Kể cả trong sự Đức Chúa Trời sáng tạo muôn vật như thế này, cũng ẩn chứa sự quan phòng sâu sắc.
I Giăng 2:25 “Lời hứa mà chính Ngài đã hứa cùng chúng ta, ấy là sự sống đời đời.”
Đức Chúa Trời hứa sẽ ban sự sống đời đời cho chúng ta. Lời này có nghĩa rằng giống như các sinh vật trên trái đất này đều nhận sự sống từ mẹ mỗi loài, thì Đức Chúa Trời trở nên Cha và Mẹ phần linh hồn của chúng ta, và sẽ di truyền lại gen sự sống đời đời của Đức Chúa Trời cho chúng ta.
Hết thảy mọi sinh vật nhận lấy giới hạn sự sống được định sẵn từ cha mẹ mỗi loài. Đặc biệt, vào ngày nay, theo sự phát triển của khoa học, người ta đã làm sáng tỏ sự thật rằng động lực gốc của hoạt động sự sống được di truyền hết thảy từ người mẹ. Các nhà khoa học nghiên cứu về sự sống đã được thức tỉnh về nguyên lý sâu sắc được giấu kín trong muôn vật mà Đức Chúa Trời làm ra.
Trong số rất nhiều tế bào tạo nên cơ thể chúng ta, có bào quan được gọi là ty thể. Ty thể là cơ quan phụ trách sản xuất năng lượng, nên nếu không có ty thể thì chúng ta không thể nhìn thấy, không thể suy nghĩ, cũng không thể hít thở được.
Thế mà ty thể quan trọng như thế này được truyền lại cho con cái duy chỉ là của mẹ mà thôi. Nói cách khác, trong số ADN (bản chất của gen) thì ADN ở nhân được di truyền một nửa từ cha và một nửa từ mẹ, nhưng riêng ADN ty thể ở trong ty thể được di truyền lại cho con cái duy chỉ thông qua mẹ thôi.
Giả sử không được thừa hưởng ty thể của mẹ, thì sự sống không thể tồn tại được, chứ chưa nói gì đến sự bắt đầu. Sức mạnh cội nguồn nhất hầu cho tồn tại sự sống có ở trong mẹ.
Galati 4:26 “Nhưng thành Giêrusalem ở trên cao là tự do, và ấy là mẹ chúng ta.”
Chúng ta phải có đức tin tin vào Mẹ Giêrusalem, tiếp nhận và vâng phục ân huệ lời dạy dỗ của Ngài.
Hội thành của Đức Chúa Trời tin vào Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời Mẹ. Để nhận được sự sống đi đời.
Cũng như không có cuộc sống sinh ra mà không có mẹ,
Không có Mẹ Đức Chúa Trời, không ai có thể nhận được sự sống đời đời.
Rôma 1:18-20 “... Vì điều chi có thể biết được về Đức Chúa Trời thì đã trình bày ra cho họ, Đức Chúa Trời đã tỏ điều đó cho họ rồi, bởi những sự trọn lành của Ngài mắt không thấy được, tức là quyền phép đời đời và bản tánh Ngài, thì từ buổi sáng thế vẫn sờ sờ như mắt xem thấy, khi người ta xem xét công việc của Ngài. Cho nên họ không thể chữa mình được.”
Các sinh vật mà Đức Chúa Trời làm ra, có tuổi thọ được định sẵn. Được cho biết rằng sau khi thành trùng thì con phù du chỉ sống khoảng một ngày thôi. Con chó sống bình quân 15 năm, còn con voi có thân hình to lớn nhất trong số động vật sống trên cạn, sống khoảng 60 năm. Rùa biển được biết đến là động vật trường thọ, có tuổi thọ khoảng 200 năm.Cùng sống trong môi trường đồng nhất là trái đất, thế mà tùy theo chủng loại động vật, lại có sự khác biệt rõ rệt về tuổi thọ như thế này, lý do ấy là gì vậy? Lý do ấy là mỗi một loài động vật được di truyền lại tuổi thọ được định sẵn từ cha mẹ chúng. Mẹ của con phù du chỉ sống không quá một ngày, nên phù du con cũng sống không quá một ngày. Tuổi thọ của voi mẹ chỉ là 60 năm thôi, nên voi con cũng không thể sống quá 60 năm. Dù nỗ lực gắng sức đến đâu đi nữa vì muốn sống lâu thì cũng không thể nào sống được trăm năm, nghìn năm, vượt qua giới hạn của sự sống mà được di truyền từ cha mẹ.
Kể cả trong sự Đức Chúa Trời sáng tạo muôn vật như thế này, cũng ẩn chứa sự quan phòng sâu sắc.
I Giăng 2:25 “Lời hứa mà chính Ngài đã hứa cùng chúng ta, ấy là sự sống đời đời.”
Đức Chúa Trời hứa sẽ ban sự sống đời đời cho chúng ta. Lời này có nghĩa rằng giống như các sinh vật trên trái đất này đều nhận sự sống từ mẹ mỗi loài, thì Đức Chúa Trời trở nên Cha và Mẹ phần linh hồn của chúng ta, và sẽ di truyền lại gen sự sống đời đời của Đức Chúa Trời cho chúng ta.
Hết thảy mọi sinh vật nhận lấy giới hạn sự sống được định sẵn từ cha mẹ mỗi loài. Đặc biệt, vào ngày nay, theo sự phát triển của khoa học, người ta đã làm sáng tỏ sự thật rằng động lực gốc của hoạt động sự sống được di truyền hết thảy từ người mẹ. Các nhà khoa học nghiên cứu về sự sống đã được thức tỉnh về nguyên lý sâu sắc được giấu kín trong muôn vật mà Đức Chúa Trời làm ra.
![]() |
www.watv.org |
Trong số rất nhiều tế bào tạo nên cơ thể chúng ta, có bào quan được gọi là ty thể. Ty thể là cơ quan phụ trách sản xuất năng lượng, nên nếu không có ty thể thì chúng ta không thể nhìn thấy, không thể suy nghĩ, cũng không thể hít thở được.
Thế mà ty thể quan trọng như thế này được truyền lại cho con cái duy chỉ là của mẹ mà thôi. Nói cách khác, trong số ADN (bản chất của gen) thì ADN ở nhân được di truyền một nửa từ cha và một nửa từ mẹ, nhưng riêng ADN ty thể ở trong ty thể được di truyền lại cho con cái duy chỉ thông qua mẹ thôi.
Giả sử không được thừa hưởng ty thể của mẹ, thì sự sống không thể tồn tại được, chứ chưa nói gì đến sự bắt đầu. Sức mạnh cội nguồn nhất hầu cho tồn tại sự sống có ở trong mẹ.
Galati 4:26 “Nhưng thành Giêrusalem ở trên cao là tự do, và ấy là mẹ chúng ta.”
Chúng ta phải có đức tin tin vào Mẹ Giêrusalem, tiếp nhận và vâng phục ân huệ lời dạy dỗ của Ngài.
Hội thành của Đức Chúa Trời tin vào Đức Chúa Trời Cha và Đức Chúa Trời Mẹ. Để nhận được sự sống đi đời.
Cũng như không có cuộc sống sinh ra mà không có mẹ,
Không có Mẹ Đức Chúa Trời, không ai có thể nhận được sự sống đời đời.
댓글
댓글 쓰기